Vụ án Jodi (P5) – Kết án

vu-an-jodi-ann-arias

Tóm tắt ý chính

  • […] Cô là người thích thể hiện bản thân, một phụ nữ trẻ thông minh, là một nhiếp ảnh gia tài năng, vậy điều gì đã ép buộc cô ấy phải ra tay tước đoạt mạng sống của Travis vào ngày khủng khiếp ấy.
  • Mục đích của bài phát biểu khai mạc do bên biện hộ đưa ra nhằm tô vẽ Jodi là nạn nhân ngây thơ sẵn sàng đáp ứng mọi thứ cho người tình, trong khi đó Travis là kẻ ác đầy mưu mô tính toán có nhu cầu cao luôn thao túng &amp.
  • Họ ngồi nghe lập luận của bên biện hộ nói Travis là người thường nổi nóng vô cớ và sẵn sàng bạo hành Jodi khiến cô ta sợ chết khiếp, tối đó do Jodi vô tình đánh rơi máy ảnh của Travis, anh nổi điên lao tới đánh cô ta túi bụi.
  • Bên công tố mở đầu bằng những dòng trong nhật ký của Jodi mô tả Travis là người cô ta yêu, là người đàn ông tốt, là một trong những phước lành to lớn nhất của cô ta.
  • Bên công tố nhắc tới bức ảnh này (ảnh trái), tấm ảnh cuối cùng khi anh còn sống, và cho rằng có thể Jodi yêu cầu Travis ngồi xuống hoặc chờ cho anh ngồi xuống trước khi tấn công.

4 năm 6 tháng và 2 ngày sau sự việc, phiên tòa xét xử Jodi bắt đầu vào ngày 2 tháng 1 năm 2013. 3 người trong ảnh là đội ngũ biện hộ của Jodi với đoạn đầu phát biểu khai mạc phiên tòa của họ như sau:

– Jodi Arias đã hạ sát Travis Alexander. Đây là điều không phải bàn cãi. Câu hỏi đáng giá ở đây là, điều gì đã ép buộc cô ấy phải ra tay?

Họ chắc hẳn nhận ra câu chuyện biệt đội ám sát sẽ không được bồi thẩm đoàn chấp thuận, đặc biệt là sau khi đối chiếu từng bước Jodi đã làm để né tội, vì vậy câu chuyện được thay đổi lần thứ 3. Bên biện hộ phải tìm được cách giải thích hợp lý cho những lời nói dối của Jodi. Cô ta đã tự tay đào hố chôn mình quá sâu, giờ đội luật sư phải tìm cách kéo cô ta ra.

– Jodi không phải lúc nào cũng nói thật về chuyện đã xảy ra tối đó. Cô ấy sợ, sợ những gì đã xảy ra, và sợ những gì mình đã làm. Cô chưa hề có kinh nghiệm khi bị cảnh sát thẩm vấn (*chủ clip dừng lại một chút: Ờ ha), vậy nên khi họ hỏi, cô đã không thành thật. Cô quá sợ hãi và hoảng loạn nên đã kể những câu chuyện khác nhau. […] Cô là người thích thể hiện bản thân, một phụ nữ trẻ thông minh, là một nhiếp ảnh gia tài năng, vậy điều gì đã ép buộc cô ấy phải ra tay tước đoạt mạng sống của Travis vào ngày khủng khiếp ấy?

Mục đích của bài phát biểu khai mạc do bên biện hộ đưa ra nhằm tô vẽ Jodi là nạn nhân ngây thơ sẵn sàng đáp ứng mọi thứ cho người tình, trong khi đó Travis là kẻ ác đầy mưu mô tính toán có nhu cầu cao luôn thao túng & kiểm soát Jodi, và thường nổi giận vô cớ và hành hung cô ta, từ đó biện hộ rằng vụ việc của Travis chỉ là tự vệ chính đáng.

Dù không phải ai trong gia đình Travis đều cũng theo đạo Mặc Môn, quan hệ của họ rất bền chặt. Travis đặc biệt thân với người chị của mình (mũi tên đỏ), Tanisha. Họ ngồi nghe lập luận của bên biện hộ nói Travis là người thường nổi nóng vô cớ và sẵn sàng bạo hành Jodi khiến cô ta sợ chết khiếp, tối đó do Jodi vô tình đánh rơi máy ảnh của Travis, anh nổi điên lao tới đánh cô ta túi bụi.

Do lo sợ cho mạng sống của mình, Jodi đánh trả và vô tình đưa Travis sang thế giới bên kia. Luật sư của Jodi còn suy luận rằng vì thời gian giữa 2 bức ảnh hiện trường chỉ cách nhau có 1 phút chứng tỏ hành động của Jodi là tự vệ bộc phát và không có kế hoạch trước.

Bên công tố mở đầu bằng những dòng trong nhật ký của Jodi mô tả Travis là người cô ta yêu, là người đàn ông tốt, là một trong những phước lành to lớn nhất của cô ta.

– Thứ tình yêu này, cô ta đáp lại bằng một con dao cắm vào ngực Travis. Cô ta đáp lại người đàn ông tốt đó bằng cách rạch cổ anh. Cô ta đánh văng phước lành ra khỏi Travis bằng cách bắn vào mặt anh. Cô ta với lấy con dao, đâm vào người Travis khi anh đang trong tư thế ngồi không thể bảo vệ bản thân.

Bên công tố nhắc tới bức ảnh này (ảnh trái), tấm ảnh cuối cùng khi anh còn sống, và cho rằng có thể Jodi yêu cầu Travis ngồi xuống hoặc chờ cho anh ngồi xuống trước khi tấn công. Cô ta biết Travis cần ở tư thế không thể phản kháng để bắt đầu hành hung anh.

travis-bi-tan-cong

Tấm ảnh cuối cùng khi Travis còn sống

Lập luận của bên công tố là ngay sau khi bức ảnh này được chụp, Travis đã bị Jodi đâm trúng tim, anh cố gắng bảo vệ mình trước những loạt đâm như vũ bão của Jodi nhưng không thể do mất máu quá nhanh dẫn tới mất tỉnh táo. Vũng m.áu trước cửa nhà tắm càng củng cố lập luận của bên công tố rằng Travis đã bị c.ắt cổ sau khi bị đâm, báo cáo khám nghiệm tử thi khẳng định anh bị bắn vào mặt cuối cùng.

Mặt khác, phiên bản của Jodi là cô ta bắn vào mặt Travis trước do tự vệ và không cố ý đưa anh đi ăn chuối xanh. Chi tiết sẽ được nêu rõ hơn ở đoạn sau.

Bên công tố nêu lên 2 câu chuyện khác nhau mà cô ta đã khai trong 2 lần thẩm vấn, lần 1 là cô ta không có mặt ở đó, lần 2 là một cặp nam nữ lạ mặt xông vào sát hại nạn nhân và dọa cô ta không được lên tiếng, và lần này trên tòa câu chuyện lại trở thành tự vệ trước người tình bạo lực.

Trong 18 ngày diễn ra phiên tòa, Jodi thể hiện rất thoải mái và tự tin, có thể trả lời các câu hỏi rất tự nhiên với giọng điệu trôi chảy. Có thể thấy từng câu trả lời được cô ta đưa ra cho mỗi câu hỏi đều đã được tính toán cẩn thận, và cô ta có niềm tin vững chắc rằng tài thao túng của mình cuối cùng sẽ cứu bản thân khỏi sự trừng phạt của pháp luật.

jodi-thoai-mai-va-tu-tin-khi-o-phien-toa

Jodi thoải mái và tự tin khi ở phiên tòa

Bên biện hộ đã mô tả nạn nhân là một người “bạo lực, có nhu cầu t.ình dục vô độ và là một kẻ ấm dâu nguy hiểm”. Jodi khai là đã bắt gặp Travis đang ngắm ảnh trẻ em trên máy tính, và khi phát hiện anh “ấm dâu”, cô ta quyết định ở lại mối quan hệ với nạn nhân để Travis có thể “cảm thấy như người bình thường khi làm tình với một người phụ nữ thay vì có những tưởng tượng với trẻ em”.

Vẻ mặt của người nhà Travis khi nghe cô ta kể về “một cậu bé thích Người Nhện mà Travis rất mê và rất thân thiết”. Ý của cô ta là, cô ta đồng ý mối quan hệ với một kẻ ấm dâu vô sỉ là vì lòng cảm thông và thấu hiểu, cô ta giữ bí mật với hi vọng nạn nhân sẽ thay đổi trong khi anh liên tục bạo hành thể xác và tinh thần cô ta.

Bề ngoài cô ta như thể đang cố không phê phán để giữ lại hình ảnh cho nạn nhân, nhưng thật ra cô ta đang cố phá hủy hình tượng của anh càng nhiều càng tốt.

Phiên bản câu chuyện tối đó của Jodi là hai người đang trong nhà tắm, cô ta đánh rơi máy ảnh của Travis, ngồi xổm xuống cố nhặt lên thì bị Travis xông ra đánh, cô ta vùng ra, chạy khỏi phòng tắm, đóng cửa lại, và chạy về phía tủ quần áo.

Cô ta với lấy khẩu súng trong tủ của Travis (mà cô ta vô tình phát hiện ra trước đó 1 tháng trong lúc dọn dẹp). Nạn nhân mở cửa phòng tắm xông về phía Jodi, cô ta giơ súng lên đe dọa với hi vọng Travis sẽ dừng lại, nhưng anh vẫn lao vào người cô ta, dộng cả người vào cô ta lẫn khẩu súng, dẫn đến khẩu súng bị cướp cò và bắn vào mặt Travis.

Đây là nguyên nhân trong câu chuyện của Jodi, Travis bị bắn đầu tiên, rằng cô ta không cố ý làm hại Travis, tất cả chỉ vì anh ta nóng giật mất lý trí mà lao vào ả.

Tiếp đó, sau khi bị bắn, Travis cố đè lên người Jodi, đánh văng cây súng khỏi tay cô ta và tóm lấy quần áo của ả. Cô ta vùng vẫy đẩy được Travis ra, nạn nhân gào lên “I’ll f****** k.ill you b*tch!”, sau đấy là một màn sương mờ ảo mà cô ta không hề nhớ chuyện gì đã xảy ra tiếp theo.

Đây là lời giải thích của Jodi về 27 vết đâm và vết rạch cổ trên người nạn nhân, rằng cô ta bị sang chấn quá lớn đến nỗi mất trí nhớ về sự việc, nhưng lại nhớ rõ ràng từng chi tiết cô ta sợ hãi ra sao ngay trước khi “mất trí nhớ”.

Mất trí nhớ cũng là lý giải của cô ta về việc không gọi cảnh sát sau khi xảy ra sự việc, cùng với việc cô ta nói dối nhiều lần để che đậy sự liên quan của mình. À còn cả giữ hình ảnh cho nạn nhân nữa.

Chiến lược cuối cùng của bên biện hộ là cho thấy Jodi tự trách mình ra sao, không cố tỏ ra vô tội nữa đồng thời củng cố câu chuyện cô ta đã khai trước tòa. Cô ta nói hối hận về toàn bộ sự việc đã xảy ra, nhưng vẫn không quên nhắc lại nạn nhân đã “dọa g iết” mình như thể nào.

Phiên đối chứng bắt đầu từ ngày thứ 39 của phiên tòa, cách tiếp cận của công tố viên khá thú vị khi ông không buồn bắt bẻ câu chuyện mới của Jodi, ông chỉ xoáy sâu vào một số chi tiết rồi tự để những mâu thuẫn trong lời khai của cô ta lên tiếng.

Jodi gặp khó khăn trong việc khẳng định những lời của công tố viên khi ông nêu ra những chi tiết nghe có vẻ đúng theo câu chuyện lần 3 của mình. Giọng điệu của vị công tố cũng khiến Jodi khó chịu, cô ta tránh hết mức việc công nhận những phát ngôn của ông, mặc dù bối cảnh và sự việc ông nhắc tới vẫn đúng theo những gì cô ta khai.

Tức là bác công tố viên này móc những chi tiết nghe thì tưởng đúng nhưng mà cứ sai sai rồi mỉa lại Jodi ấy, nếu đọc trên bản ghi tại tòa thì trông như là hỏi đáp bình thường, còn ở đó thì thấy rõ là bác đang dùng câu chuyện của ả để bẻ lại chính ả luôn. Khuyến khích xem đủ đoạn này, bắt đầu từ 1:43:57.

Nói chung là đoạn này bác công tố viên đang bẻ ả rằng lần thẩm vấn đầu dù ả nói với thám tử Flores rằng ả sẽ giúp mọi thứ cho cuộc điều tra, nhưng mà ả lại toàn nói dối.

Vậy cô ở đó không phải để nói sự thật với ông ấy (Flores), mà để ngăn ông ấy không biết sự thật đúng không?

– Không, tôi bị buộc phải ở đó.

– Vậy thám tử chưa từng làm gì để buộc cô nói những gì cô đã nói trong lần thẩm vấn đầu tiên, đúng chứ?

– (im một lúc) Tôi không nhớ.

– Ồ, chúng ta có vấn đề về trí nhớ ở đây rồi. Thưa cô, cô có gặp khó khăn khi nhớ lại những gì đã xảy ra vào ngày 15 tháng 7 năm 2008 (ND: ngày bị bắt + thẩm vấn lần đầu) không?

– Không. – Jodi trả lời ngay

– Vậy ông ấy không làm gì cả, đúng không?

– Làm gì cơ?

– Chúng ta đang nói về cái gì vậy, thưa cô, cô có gặp vấn đề về nghe hiểu không? – Bác hơi mất kiên nhẫn vì màn đánh trống lảng của ả

– Phản đối, thưa tòa. Thân chủ của tôi không hiểu câu hỏi của công tố viên. – Luật sư bên bị đứng lên cứu giá ngay. Tòa bác bỏ và yêu cầu Jodi trả lời.

– Tôi không hiểu câu hỏi của công tố viên. – Jodi tiếp tục vòng vo.

Công tố viên dành vài giờ tiếp theo để tranh luận khả năng mất trí nhớ hoàn toàn về hành động đâm dao và rạch cổ Travis của Jodi là bất khả thi. Mất trí nhớ do chấn thương sẽ khiến tâm trí rơi vào hỗn loạn nhưng các bước sau đó (sau khi xử Travis) của Jodi đã được tính toán kỹ lưỡng và rõ ràng.

Theo đó, cô ta biết rõ nơi để dao và các điểm chí mạng để đâm tình cũ, dọn dẹp hiện trường và xóa các bức ảnh trong máy ảnh.

Khoảng thời gian hơn 3 giờ đối chứng này phải viện đến rất nhiều kiến thức toán học và khoa học để giải thích, có lẽ đây là giai đoạn đáng sợ nhất của phiên tòa trong các tài liệu lưu trữ do mức độ chi tiết về vụ việc. Tuy nhiên phần này phức tạp tới mức bồi thẩm đoàn có thể quên luôn các lý lẽ và sự việc trong quá trình tranh luận đối chứng.

Bước ngoặt thật sự diễn ra vào ngày thứ 44, với bằng chứng thép là thời gian ngắn ngủi giữa 2 bức ảnh mà máy ảnh của Travis vô tình ghi lại sự việc. Lập luận của bên công tố là chúng quá ngắn để câu chuyện vật lộn của Jodi có thể diễn ra.

Công tố viên yêu cầu cô ta kể lại chi tiết tất cả quá trình sự việc, và khi làm vậy cô ta lại vô tình tự đào mồ chôn mình khi khẳng định tất cả cuộc vật lộn và tấn công, bao gồm từ khi đánh rơi máy ảnh, bị Travis ném xuống sàn, choáng váng đầu óc mất một lúc, bò dậy chạy tới tủ quần áo lấy súng, quay lại phòng tắm, bắn Travis, vùng ra khỏi tay anh, chạy đi tìm dao, lấy dao đ.âm anh “trong lúc không nhớ gì”, chỉ diễn ra trong 62 giây.

Cô ta dần nhận ra câu chuyện của mình có lỗ hổng, rằng các câu hỏi của công tố viên đều có lý, nên cô ta né tránh trả lời các câu hỏi của ông, bằng cách vòng vo “tôi không biết”, “tôi không nhớ”, “tôi đoán thế” hoặc tranh cãi với công tố viên về các chi tiết không liên quan tới cáo buộc nhằm đánh trống lảng khỏi vấn đề mà cô ta đang bí.

Khi được hỏi về bức hình có Travis bê bết m.áu ở phía sau, cô ta nói không biết chính xác những gì trong bức ảnh nên không thể khẳng định là bức ảnh này được chụp sau hay trước khi nạn nhân bị đâm.

Nghe thì tưởng có lý rằng vết bắn giải thích cho máu ở trong ảnh, và Jodi không cần phải chạy đi lấy dao đâm nạn nhân nữa, nhưng báo cáo pháp y cho biết có rất it hoặc không có máu ở vết đạn trên mặt nạn nhân, chứng tỏ anh đã tử vong trước khi bị bắn.

Dù có một số hiện tượng y học chứng minh cho lời kể (là nạn nhân bị bắn trước) của Jodi, nhưng cô ta không chứng minh được máu ở trên sàn là do vết bắn.

Một điểm đáng chú ý nữa là chi tiết Jodi chạy đi tìm con dao. Cô ta nói rằng không nhớ gì sau khi bắn vào mặt Travis, nhưng khi được hỏi tại sao lại quay lưng vào kẻ đang đe dọa đến tính mạng mình (để đi tìm dao), cô ta lại có ký sức sống động về việc sợ hãi thế nào và cố trốn chạy khỏi nạn nhân ra sao.

Giải thích một chút ở đây ạ. Trong khoa học pháp y, khi nạn nhân còn sống khi bị bắn, vết thương sẽ chảy rất nhiều máu do lúc này tim còn đập, máu còn lưu thông và thoát ra ngoài qua vết đạn bắn. Nếu nạn nhân đã tử vong rồi mới bị bắn, lúc này tim đã ngừng đập, máu không còn tuần hoàn nữa nên vết đạn bắn chảy rất ít máu, thậm chí là không chảy máu luôn.

Cuối cùng phiên tòa đã đến hồi kết túc. Bên biện hộ kết thúc bằng phát biểu Jodi là nạn nhân bị bạo hành bộc phát hành động tự vệ và không biết khi nào phải dừng, trong khi bên công tố chỉ ra cô ta là một kẻ dối trá khi tự dựng lên toàn bộ câu chuyện về bạo hành, ấm dâu và hoàn toàn có tính toán khi kết liễu nạn nhân với cách kinh khủng như vậy.

Các hình ảnh khám nghiệm tử thi được chiếu lên màn hình trong quá trình công tố viên phát biểu kết thúc phiên tòa, khiến người thân và bạn bè Travis nghẹn ngào với mức độ tàn bạo của vụ việc.

Jodi Ann Arias bị phán có tội với cáo buộc giết người cấp độ 1, trong 12 bồi thẩm viên có mặt vào ngày tuyên án, 5 người nhất trí có yếu tố tính toán trước, 0 đồng ý có yếu tố trọng tội, 7 người còn lại đồng ý có cả yếu tố trọng tội và có tính toán trước.

Trả lời phỏng vấn sau khi bị tuyên án, cô ta nói bản thân thấy trống rỗng, bị choáng ngợp bởi tuyên án của tòa, rằng cô ta không muốn nhìn vào gia đình của Travis ở phía sau vì gợi cho cô ta về hình ảnh người đã “bạo hành” mình.

Cô ta sau đó bị kết án chung thân không ân xá, hiện đang thụ án tại Khu phức hợp Nhà tù bang Arizona, vẫn một mực khăng khăng mình vô tội.

Nguồn: Hien Nguyen Thu


Chúng tôi xin chân thành cám ơn quý độc giả đã đọc bài viết. Mọi thắc mắc về nội dung hoặc các khiếu nại về bản quyền, xin vui lòng gởi thông tin vào địa chỉ email: knowalot.net@gmail.com

Mr. Know xin chân thành cám ơn.