Tóm tắt ý chính
- Các thám tử đã nghiên cứu buổi thẩm vấn ngày hôm trước, xác định rõ tính cách con người Jodi, chiến lược ban đầu là thám tử Rachel Blaney sẽ phán xét và hạ thấp nghi phạm đồng thời liên tục gia tăng nỗi sợ và lo lắng cho Jodi.
- Jodi được hỏi tận 5 lần và đồng ý ở lần thứ 5, khiến cô ta nghĩ việc thám tử Flores quay trở lại phòng thẩm vấn là do cô ta yêu cầu, chứ không phải bước đi đã được tính trước của cảnh sát.
- Chiếc máy ghi âm được thám tử Blaney đặt lên bàn không nhằm mục đích ghi âm, mà nhằm thể hiện sự đe dọa, không đáng tin và thù địch từ phía bà, sau đó thám tử Flores đi vào tắt đi thể hiện ông là một người bạn đáng tin cậy với nghi phạm.
- Thông minh, các điều tra viên đều chắc chắn rằng cô ta là người ra tay đoạt mạng Travis, và bà cho cô cơ hội để xác nhận với bà rằng bản thân là kẻ sát nhân máu lạnh vô tình hay chỉ là người bị hoàn cảnh xô đẩy (cho 2 lựa chọn, không có phương án vô tội).
- Bà cho biết thêm vụ án này chắc chắn sẽ lên sóng truyền thông, và nếu cô ta tiếp tục chối tội và không cung cấp thông tin cho cơ quan điều tra, truyền thông sẽ mô tả cô ta là kẻ máu lạnh vô tình, một việc cánh nhà báo rất thích làm, và mọi thứ sau đó sẽ lao dốc không phanh không thể vãn hồi.
Jodi Arias ra tay kết liễu người tình, xóa dấu vết hiện trường, giả bằng chứng ngoại phạm, vờ hợp tác với cảnh sát hòng qua mặt cơ quan chức năng nhưng không thành. Trong lần thẩm vấn thứ 2, thám tử Blaney đóng vai “cớm xấu” khiến cô ta suy sụp và mệt mỏi để thám tử Flores tiến hành khai thác thông tin.
Lần thẩm vấn thứ 2 này đậm chất tính toán hơn lần 1. Các thám tử đã nghiên cứu buổi thẩm vấn ngày hôm trước, xác định rõ tính cách con người Jodi, chiến lược ban đầu là thám tử Rachel Blaney sẽ phán xét và hạ thấp nghi phạm đồng thời liên tục gia tăng nỗi sợ và lo lắng cho Jodi.
Bà làm rõ ngay từ đầu là vẻ ngây thơ vô số tội cùng hình mẫu thánh nữ ngọt ngào của nghi phạm sẽ không giúp được cô ta. Lòng tự trọng của Jodi sẽ bị nghiền nát bởi hành động “bắt nạt/bạo hành” của bà, để rồi sự trở lại của thám tử Flores sau đó sẽ là sự giải thoát đáng mừng cho Jodi.
Chiến lược này giúp nghi phạm hợp tác với thám tử Flores và cung cấp thông tin cho ông nhanh chóng. Đọc đến đây các bạn có thấy quen không?
6. Lần thầm vấn thứ 2 | trò chơi “Cớm tốt” – “Cớm xấu”
Xin trân trọng giới thiệu, chiến lược “cớm tốt cớm xấu” kinh điển của cảnh sát. Blaney và Flores đã thực hiện phương pháp này gần như là hoàn hảo với Jodi.
Chiến lược cớm tốt – cớm xấu kinh điển của cảnh sát
Ở giai đoạn đầu của bước “cớm xấu”, thám tử Blaney liên tục công kích tâm lý Jodi, đôi lúc bóng gió nhưng hầu hết là công kích trực tiếp. Giai đoạn sau bà sẽ hỏi Jodi có muốn nói chuyện với thám tử Flores không.
Jodi được hỏi tận 5 lần và đồng ý ở lần thứ 5, khiến cô ta nghĩ việc thám tử Flores quay trở lại phòng thẩm vấn là do cô ta yêu cầu, chứ không phải bước đi đã được tính trước của cảnh sát.
Chiếc máy ghi âm được thám tử Blaney đặt lên bàn không nhằm mục đích ghi âm, mà nhằm thể hiện sự đe dọa, không đáng tin và thù địch từ phía bà, sau đó thám tử Flores đi vào tắt đi thể hiện ông là một người bạn đáng tin cậy với nghi phạm.
Chiếc máy ghi âm của thám tử Blaney
Thám tử bắt đầu với Jodi bằng việc thông báo với Jodi rằng đã nói chuyện với gia đình cô ta, và dù cô ta là một nghi phạm khác thường & thông minh, các điều tra viên đều chắc chắn rằng cô ta là người ra tay đoạt mạng Travis, và bà cho cô cơ hội để xác nhận với bà rằng bản thân là kẻ sát nhân máu lạnh vô tình hay chỉ là người bị hoàn cảnh xô đẩy (cho 2 lựa chọn, không có phương án vô tội).
Bà cho biết thêm vụ án này chắc chắn sẽ lên sóng truyền thông, và nếu cô ta tiếp tục chối tội và không cung cấp thông tin cho cơ quan điều tra, truyền thông sẽ mô tả cô ta là kẻ máu lạnh vô tình, một việc cánh nhà báo rất thích làm, và mọi thứ sau đó sẽ lao dốc không phanh không thể vãn hồi.
Bà ở đây không vì hỏi thêm thông tin gì khác, vì cảnh sát đã biết hết rồi, bà ở đây là để cho cô ta một cơ hội tự cứu lấy bản thân. Bà thể hiện mình là người không khoan nhượng một cách chuyên nghiệp cùng giọng điệu mỉa mai đầy khinh bỉ:
– Travis […] có lợi dụng cô không, anh ta có dẫn dụ cô làm điều này không, anh ta có thất hứa hay phản bội niềm tin của cô không, tôi không biết. Chỉ cô mới biết thôi […] Sự việc lần này không sớm kết thúc cho cô đâu Jodi. Cô sẽ chiến đấu với nó hay để nó ăn mòn & thay đổi con người cô theo cách cô không muốn?
Jodi tìm cách nhắc đến vài điều về mối quan hệ của cô ta với nạn nhân, cố vẽ bản thân mình tích cực hơn trong mắt nữ thám tử, nhưng Blaney thể hiện bà không kiên nhẫn như Flores, và sẵn sàng cắt lời Jodi để hướng cô ta tập trung vào vụ sát hại.
– Dù rất yêu Travis nhưng tôi cảm thấy anh ấy không phù hợp để kết hôn…
– Vậy nguyên nhân là gì? Nguyên nhân dẫn đến mọi chuyện này ấy? Phải có lý do gì chứ? Tôi không tin cô máu lạnh đến mức cứ thế đi kết liễu người khác đâu nhỉ? Hành động đấy không phù hợp với con người cô. Vậy nguyên nhân là gì? Cô phải nói với tôi. Cô phải nói với họ chứ! Gia đình Travis ấy. Tôi ở đây chỉ để chắp nối câu chuyện và mò mẫm lý do gì khiến cô tức giận đến thế.
Jodi im lặng một lúc không trả lời. Cô đủ thông minh để biết một khi sự việc đã vào guồng thì cô còn rất ít, thậm chí không còn cơ hội để làm điều này nữa đâu. Cô sẽ không thể kiểm soát được mọi việc nữa.
7. Jodi sụp đổ
Bị buộc phải đối mặt với thực tại trước mắt, Jodi lại không nói gì để nói. Có vẻ giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy khinh miệt của thám tử rất khó nghe, đặc biệt là với người luôn dùng vỏ bọc ngọt ngào của mình để né tránh những trường hợp tương tự suốt cả cuộc đời.
Jodi đang khóc sau khi thám tử Blaney ra ngoài. Khóc thật không giả vờ.
Thám tử Blaney cho Jodi một vài phút để suy nghĩ, bà rời phòng thẩm vấn để sang phòng bên cạnh quan sát cô ta cùng thám tử Flores. Ban đầu họ định để thám tử Flores vào ngay lúc này, khi Jodi đang kiệt sức và sợ hãi, nhưng cuối cùng không làm vậy. Thám tử Blaney quay lại phòng thẩm vấn, gia tăng sức ép và sự hăm dọa lên đáng kể.
– Có thể ấn tượng của tôi về cô là sai lầm. Tôi đã xem lại buổi thẩm vấn hôm qua, tới giờ cô nói về đủ thứ không quan trọng, về tiền, về vật chất, cô nói về tất cả mọi thứ – (ngắt lời Jodi khi cô ta cố biện minh) – cô nói về tất cả mọi thứ TRỪ việc cô thấy tệ/tiếc cho Travis thế nào.[…] Có lẽ cô đúng là kẻ máu lạnh như người ta đang cố mô tả. Có thể cô nói đúng, giờ chẳng có gì giúp cô được nữa. Có thể tôi đã sai, cô không thông minh như tôi tưởng. […] Tôi chẳng còn gì để làm ở đây nữa cả, Jodi, tôi hết kiên nhẫn rồi, cô sẽ thấy là chẳng ai cố giúp cô hơn thế này đâu. Tôi thấy một người chẳng thèm quan tâm đến việc đã xảy ra (vụ Travis), cái tôi thấy là một người chỉ quan tâm đến tiền, vẻ bề ngoài, mọi thứ của cô mà không có một lời về Travis trừ phi cô bị hỏi đến. Cô nghĩ người khác sẽ thấy thế nào?
– Nghe này, tôi không quan tâm…
– Không, cô nghe đây này, cô không nắm được tình hình thực tại, Jodi. […] Cô hành động đúng như những gì tôi vừa mô tả, một sát nhân máu lạnh tệ hại.
Mỗi khi Jodi gục xuống, nữ thám tử lập tức nhắc đến gia đình Travis, như một cái vả đau điếng cho Jodi rằng bà không có chút thông cảm với nghi phạm mặc cho cô ta có cố tỏ vẻ thế nào.
Sau hơn 30 phút bị làm công tác tư tưởng, Jodi cuối cùng chịu thừa nhận là đã có mặt tại nhà của Travis vào hôm xảy ra án mạng, nhưng vẫn không nhận là cô ta đã ra tay.
Ả tiếp tục lái câu chuyện sang đâm mê nhiếp ảnh nhưng bị thám tử Blaney một lần nữa dập không thương tiếc, không cho cô ta nghĩ lung tung về những việc không liên quan và tiếp tục lờ đi thực tại:
– Jodi, tôi thấy rõ là cô không suy nghĩ cho gia đình anh ấy, cô không muốn cởi bỏ gánh nặng trong lòng, cô không muốn cho gia đình anh ấy một câu trả lời, và cô đang dắt mũi tôi. Tôi không thích bị dắt mũi. […] Tôi chán chơi vòng quanh rồi , tôi nghĩ sẽ tốt hơn cho cô khi trao đổi với phụ nữ, rằng cô sẽ sẵn sàng nói những gì cần nói với cán bộ nữ, đôi khi đúng như vậy. Nhưng trừ khi cô nói cho tôi cái gì đó, thì tôi không thể giúp cô được. Sau ngày hôm nay mọi thứ sẽ diễn ra rất nhanh, cô không thể kiểm soát được chúng. Bánh xe công lý sẽ lăn.
Jodi được hỏi lần 1 rằng có muốn nói chuyện với thám tử Flores không.
Jodi tiếp tục bị nữ thám tử tấn công tinh thần, liên tục nhắc đến gia đình Travis, rằng cô ta có thể làm 1 việc tốt, rằng bà đã hết kiên nhẫn, rằng nếu không nói gì cô ta sẽ bị đưa trở lại vào nhà tù hạt và không còn cơ hội ngồi nói chuyện thoải mái với điều tra viên nào như thế này nữa.
Sau đó bà lặp lại câu hỏi có muốn nói chuyện với thám tử Flores hay không vài lần, và cuối cùng cô ta cũng đồng ý. Blaney ra khỏi phòng, giai đoạn “cớm xấu” kết thúc.
Còn tiếp …
Nguồn: Hien Nguyen Thu
Chúng tôi xin chân thành cám ơn quý độc giả đã đọc bài viết. Mọi thắc mắc về nội dung hoặc các khiếu nại về bản quyền, xin vui lòng gởi thông tin vào địa chỉ email: knowalot.net@gmail.com
Mr. Know xin chân thành cám ơn.